Thứ Tư, 15 tháng 4, 2009

* XE và NGƯỜI

Kha ta dùng xe là để sử dụng
Khi bán đi xe bỗng hoá tâm hồn!


(nhại thơ Tế Hanh)

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2009

* NGuyễn Du với Thăng Long

* Ông sinh năm 1766 và mất 1820 Trong tập thơ Bắc hành tạp luc có bài Nhớ Thăng long . Ông sinh vào đầu thế kỷ 18 nhưng tôi thấy bài thơ của ông bây giờ vẫn đúng:
Bài thơ có kổ thơ như sau:
.... Nghìn năm dinh cũ thành đường cái
Một dải thành xây mất cố cung...
Bạn có thấy Đường Nguyễn chí Phương xẻ đôi bộ quốc phòng nó vuông góc với đường Điện Biên Phủ và đường Phan Đình Phùng Hà Nội./.

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2009

* Giàu sang & Đoàng hoàng

Kém người hai chữ giàu sang
Hơn người hai chữ đoàng hoàng thế thôi./.

* SINH - LÃO - BỆNH - TỬ

Sinh lão bệnh tử
Lẽ thường tự nhiên
Muốn cầu siêu thoát
Càng trói buộc thêm
Mê phải cầu phật
Hoặc phải cầu thiền
Chẳng cầu thiền phật
Mím miệng ngồi yên.

Bình chú:
--> Bệnh từ miệng mà vào
Hoạ từ miệng mà ra.

* BUỒN VUI LÀ CÕI VÔ THƯỜNG

Buồn làm chi tất cả chỉ vô thường
Tha thứ nhé để còn yêu nhau mãi...

* CÕI VÔ THƯỜNG

Vô thường

Mây bay trên đỉnh núi cao
Đôi bàn tay nhỏ đón sầu vào tim
Mưa về trên đỉnh bình yên
Dường như có chút muộn phiền đâu đây
Vải xô ấp ủ thân gầy
Trái tim đi mượn hình hài khói sương
Trần gian là cõi vô thường
Đời là cõi tạm vấn vương làm gì
Kìa kìa đám cỏ xanh rì
Đời ai cũng một lần đi về ngàn
Buồn vui trả lại trần gian
Mi buồn khép kín áo quan đi về
Đêm đêm khóc dưới trăng thề
Có con rế nhỏ tìm về khóc chung
Đâu đây vẳng tiếng côn trùng
Trong quan tài lạnh máu ngường về tim
Trả đời món nợ kim tiền
Trả anh món nợ tình duyên lỡ làng
Em đi nến đỏ hai hàng
Thiên thu bia mộ nghiã trang tìm về.

... Thì ra cái chết thật nhẹ nhàng êm ái!

* NHẪN

Nhẫn một chút trời yên biển lặng
Lùi một bước biển rộng trời cao.

Bình chú.
.... Mín miệng ngồi yên